- Rain™Thành Viên Víp
- Tổng số bài gửi : 2178
Join date : 15/12/2023
Thần tượng cũ của tôi là thằng bạn rank Vàng
Mon Dec 25, 2023 4:26 pm
Nhiều năm trước, Vàng là cấp độ mà mọi người đều mơ ước đạt được. Hôm nay mời các bạn dành chút thời gian cùng bạn Thiện Nhân, từng có một quãng thời gian học sinh cháy hết mình với thằng bạn vừa là thầy vừa là thần tượng rank Vàng chơi game Liên Minh Huyền Thoại.
Tôi ít chơi game, một phần vì tôi không giỏi, một phần vì tôi không có máy tính ở nhà, nhưng tất cả đã thay đổi khá nhanh khi tôi vào cấp ba, và khi tôi biết đến Liên Minh Huyền Thoại thông qua anh trai, nó rất mới mẻ và hấp dẫn đối với tôi. Hồi đó học sinh lớp 10 cũng chẳng biết gì hơn ngoài cái tên và những con tướng rất đẹp, di chuyển lung tung và ra skill.
Cậu ấy chơi Liên Minh Huyền Thoại rất giỏi. Nguồn: Gaming NewsVà tôi đã gặp cậu ta, một người con trai mảnh khảnh, và tôi làm quen với cậu ta rất nhanh, tôi không biết mình đã thân từ bao giờ. Cậu ấy chơi Liên Minh Huyền Thoại rất giỏi, ít nhất là với tôi thì cậu ấy biết và có thể đánh vần rất nhiều tên tướng mà tôi thậm chí còn không biết cách đọc chính xác. Cậu ấy biết cách chơi Ezreal, Lee Sin,… chứ không chỉ là một vị tướng mà tôi mất hàng tháng trời mới nhớ được tên. Cậu ấy dường như đã trở thành người bạn, người thầy và thần tượng của tôi, đã dạy tôi những skill đầu tiên trong Liên Minh Huyền Thoại.
Cậu ấy có thể bỏ học để chơi net, một điều xa xỉ đối với bất kỳ đứa trẻ nào vào thời điểm đó và cũng là một rủi ro. Cậu ấy dám làm thế với tôi điều đó thật ngầu, dù tôi đã khuyên cậu ta không nên làm thế nhưng tôi cũng mong rằng tôi dám làm những gì mình thích, dám phá bỏ những quy tắc cũ của trường. Rồi cùng cậu ấy, tôi đã dám trốn học. Đối với tôi, đó là một trải nghiệm rất thú vị. Tôi nhớ rõ đó là buổi sáng sau giờ học tiếng Anh của tôi, và có một vài câu chuyện nửa đùa nửa thật. Tôi đã cùng anh ấy nghỉ hai tiết học văn để chơi Liên Minh Huyền Thoại tại một quán net gần trường.
Tôi không nhớ tướng nào tôi đã sử dụng trong trận đó, nhưng cậu ấy đã chơi Lee Sin với skin “Lee Sin cổ điển”, thứ mà đối với tôi và hầu hết đứa trẻ ao ước vào thời điểm đó. Khi tôi xem cậu ấy thi đấu, tôi thực sự kinh ngạc. Cậu ta có thể xanh, anh ta có thể phế, nhưng pha xử lý của cậu ta rất ấn tượng. Tôi mãi mê học theo những gì cậu có thể làm, cố gắng thực hiện các combo như cậu ấy, chỉ để nhận ra rằng tôi không được sinh ra để chơi game.
Đối với tôi, cậu ấy là người có rank cao nhất mà tôi biết. Tôi thực sự ngưỡng mộ giống như xem thần tượng của tôi tỏa sáng. Khi đó tôi còn là một thằng nhóc ở level 15, tôi đã ngồi cạnh ngôi sao như một game thủ chuyên nghiệp. Cậu ấy dạy tôi cách điều khiển thế trận của lính và cách lên trang bị. Cậu ấy nói đó là cách leo rank, cậu ấy giống như một cuốn bách khoa toàn thư về game để tôi học hỏi, động viên tôi, giúp tôi gắn bó với game hơn. Mỗi trận đấu luôn tràn ngập tiếng cười, để rồi sau tất cả cậu ta cũng là người khiến tôi ân hận nhất.
Thân là như vậy nhưng con nít mà, tính háo thắng rất cao. Tôi thần tượng cậu ấy bao nhiêu thì tôi luôn hy vọng mình sẽ vượt qua cậu ấy bấy nhiêu. Đó là khi tôi học năm cuối cấp 3, lớp chúng tôi có 13 nam sinh và hơn 20 nữ sinh, luôn thích chơi trò méc cô về những vụ đi chơi net ngoài giờ, khiến các bạn nam phải khổ sở.
Chúng tôi thường chia thành hai đội, mỗi đội 4 hoặc 5 người đấu với nhau, có lẽ đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng cậu ta và tôi lại ở 2 team, vì vậy tất nhiên chúng tôi đấu với nhau. Tôi biết tôi thua, nhưng tôi luôn cố tỏ ra mình là một tay chơi cừ khôi, rồi dần dần tôi chơi vì thắng thua chứ không phải vì niềm vui, điều đó đã phá hỏng tất cả những gì tôi gây dựng bao năm qua. Tôi nhớ rất rõ những lời mắng mỏ và chửi rủa của cả hai đứa để rồi chúng tôi không bao giờ có thể coi nhau là bạn bè.
Người mà tôi từng nghĩ là thần tượng, người mà tôi nghĩ sẽ mãi mãi thân thiết, đã rời bỏ tôi vì tôi quá ích kỷ và hiếu thắng đến nỗi hai đứa còn không thèm nhìn mặt nhau. Tôi thường hồi tưởng về những buổi tối khi đi học về và háo hức chạy vào quán net để chơi game cùng nhau. Tôi cũng khao khát những khoảnh khắc chúng tôi đưa nhau đến trường, cùng nhau tạo nên những kỷ niệm khó quên trên suốt chặng đường. Bây giờ nghĩ lại những kỷ niệm này, tôi chỉ biết mỉm cười. Mặc dù tôi nhận thức được lỗi lầm của mình, nhưng tôi không đủ can đảm để nói lời xin lỗi.
Khi một tình bạn mất đi, giá trị của nó trở nên rõ ràng. Cho dù người ta có hối tiếc về sự mất mát đến mức nào đi chăng nữa, thì cũng không thể khôi phục nó về trạng thái trước đây, thậm chí tình bạn không còn tồn tại nữa. Điều quan trọng là đừng để những hành động bốc đồng của tuổi trẻ gây nguy hiểm cho sự thiêng liêng của một tình bạn đáng trân trọng.
Có cá nhân nào mà bạn thần tượng trong cộng đồng game không? Nếu có, chúng tôi rất muốn bạn chia sẻ kinh nghiệm và tâm sự của bạn. Hãy cùng dõi theo những câu chuyện hấp dẫn của các game thủ trên Game 4V.
Tôi ít chơi game, một phần vì tôi không giỏi, một phần vì tôi không có máy tính ở nhà, nhưng tất cả đã thay đổi khá nhanh khi tôi vào cấp ba, và khi tôi biết đến Liên Minh Huyền Thoại thông qua anh trai, nó rất mới mẻ và hấp dẫn đối với tôi. Hồi đó học sinh lớp 10 cũng chẳng biết gì hơn ngoài cái tên và những con tướng rất đẹp, di chuyển lung tung và ra skill.
Cậu ấy chơi Liên Minh Huyền Thoại rất giỏi. Nguồn: Gaming News
Cậu ấy có thể bỏ học để chơi net, một điều xa xỉ đối với bất kỳ đứa trẻ nào vào thời điểm đó và cũng là một rủi ro. Cậu ấy dám làm thế với tôi điều đó thật ngầu, dù tôi đã khuyên cậu ta không nên làm thế nhưng tôi cũng mong rằng tôi dám làm những gì mình thích, dám phá bỏ những quy tắc cũ của trường. Rồi cùng cậu ấy, tôi đã dám trốn học. Đối với tôi, đó là một trải nghiệm rất thú vị. Tôi nhớ rõ đó là buổi sáng sau giờ học tiếng Anh của tôi, và có một vài câu chuyện nửa đùa nửa thật. Tôi đã cùng anh ấy nghỉ hai tiết học văn để chơi Liên Minh Huyền Thoại tại một quán net gần trường.
Tôi không nhớ tướng nào tôi đã sử dụng trong trận đó, nhưng cậu ấy đã chơi Lee Sin với skin “Lee Sin cổ điển”, thứ mà đối với tôi và hầu hết đứa trẻ ao ước vào thời điểm đó. Khi tôi xem cậu ấy thi đấu, tôi thực sự kinh ngạc. Cậu ta có thể xanh, anh ta có thể phế, nhưng pha xử lý của cậu ta rất ấn tượng. Tôi mãi mê học theo những gì cậu có thể làm, cố gắng thực hiện các combo như cậu ấy, chỉ để nhận ra rằng tôi không được sinh ra để chơi game.
Đối với tôi, cậu ấy là người có rank cao nhất mà tôi biết. Tôi thực sự ngưỡng mộ giống như xem thần tượng của tôi tỏa sáng. Khi đó tôi còn là một thằng nhóc ở level 15, tôi đã ngồi cạnh ngôi sao như một game thủ chuyên nghiệp. Cậu ấy dạy tôi cách điều khiển thế trận của lính và cách lên trang bị. Cậu ấy nói đó là cách leo rank, cậu ấy giống như một cuốn bách khoa toàn thư về game để tôi học hỏi, động viên tôi, giúp tôi gắn bó với game hơn. Mỗi trận đấu luôn tràn ngập tiếng cười, để rồi sau tất cả cậu ta cũng là người khiến tôi ân hận nhất.
Thân là như vậy nhưng con nít mà, tính háo thắng rất cao. Tôi thần tượng cậu ấy bao nhiêu thì tôi luôn hy vọng mình sẽ vượt qua cậu ấy bấy nhiêu. Đó là khi tôi học năm cuối cấp 3, lớp chúng tôi có 13 nam sinh và hơn 20 nữ sinh, luôn thích chơi trò méc cô về những vụ đi chơi net ngoài giờ, khiến các bạn nam phải khổ sở.
Chúng tôi thường chia thành hai đội, mỗi đội 4 hoặc 5 người đấu với nhau, có lẽ đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng cậu ta và tôi lại ở 2 team, vì vậy tất nhiên chúng tôi đấu với nhau. Tôi biết tôi thua, nhưng tôi luôn cố tỏ ra mình là một tay chơi cừ khôi, rồi dần dần tôi chơi vì thắng thua chứ không phải vì niềm vui, điều đó đã phá hỏng tất cả những gì tôi gây dựng bao năm qua. Tôi nhớ rất rõ những lời mắng mỏ và chửi rủa của cả hai đứa để rồi chúng tôi không bao giờ có thể coi nhau là bạn bè.
Người mà tôi từng nghĩ là thần tượng, người mà tôi nghĩ sẽ mãi mãi thân thiết, đã rời bỏ tôi vì tôi quá ích kỷ và hiếu thắng đến nỗi hai đứa còn không thèm nhìn mặt nhau. Tôi thường hồi tưởng về những buổi tối khi đi học về và háo hức chạy vào quán net để chơi game cùng nhau. Tôi cũng khao khát những khoảnh khắc chúng tôi đưa nhau đến trường, cùng nhau tạo nên những kỷ niệm khó quên trên suốt chặng đường. Bây giờ nghĩ lại những kỷ niệm này, tôi chỉ biết mỉm cười. Mặc dù tôi nhận thức được lỗi lầm của mình, nhưng tôi không đủ can đảm để nói lời xin lỗi.
Khi một tình bạn mất đi, giá trị của nó trở nên rõ ràng. Cho dù người ta có hối tiếc về sự mất mát đến mức nào đi chăng nữa, thì cũng không thể khôi phục nó về trạng thái trước đây, thậm chí tình bạn không còn tồn tại nữa. Điều quan trọng là đừng để những hành động bốc đồng của tuổi trẻ gây nguy hiểm cho sự thiêng liêng của một tình bạn đáng trân trọng.
Có cá nhân nào mà bạn thần tượng trong cộng đồng game không? Nếu có, chúng tôi rất muốn bạn chia sẻ kinh nghiệm và tâm sự của bạn. Hãy cùng dõi theo những câu chuyện hấp dẫn của các game thủ trên Game 4V.
- Sự nghiệp thăng trầm của diễn viên gốc Việt vừa thắng Quả cầu vàng
- game thủ không biết chơi LMHT cũng đạt được rank Vàng dễ dàng
- LMHT có thể có Xếp hạng mới, game thủ có thể thoát khỏi tình trạng "trình Thách đấu nhưng rank Vàng"
- Fan LPL thẳng thắn: 'Vắng Xiaohu, RNG chỉ còn là cái tên'
- LMHT: Riot Games úp mở việc xóa hoàn toàn chuỗi thăng hạng trong rank
Permissions in this forum:
Bạn được quyền trả lời bài viết